Ừ! Bạn Hiền nói chí phải, thời áo trắng của bọn chúng
mình chia năm xẻ bảy, mỗi người mỗi hướng, mỗi người đeo đuổi một ước mơ
riêng; nên ai thấy ai, ai thấy mà chờ...mà chẳng lạc mất dấu nhau???
Thời Áo Trắng Bọn Mình
Thời áo trắng của bọn mình
Chia năm xẻ bảy nên tình lạc nhau
Lòng thương tiếc...hoa phượng màu
Mắt môi người cũ! Trút bàu rượu thơ
Chén quỳnh hiên hạ chiều tơ
Nắng tha hương nhớ bến bờ xưa thay
Thời áo trắng vạt đường bay
Ta thuyền viễn xứ lưu đày! Mất em
Giời à! Ông thơ nhắc hoài một thời áo trắng, làm Huệ Tui nhớ đến người
đi một thủa chưa về...đau lòng quá đi ông nhị ơi; khà khà.
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment