Nhớ cố nhân là chuyện bình thường thôi mà Hiền Tỷ Trúc Lan.


Xuân Nhớ Người Ta


Tôi thường nhớ người ta
Xuân lụa áo hai tà
Màu thêu hoa cúc nhánh
Hương gió lùa ngõ qua

Cô chân hài phố tết
Đêm cuối năm lễ chùa
Thắp hương cầu duyên dệt
Vào xuân tên phải bùa

Tôi thường nhớ người xưa
Lụa áo gió làn đưa
Hai tà hương chở nắng
Vàng trên lối xuân xưa

Tết bây chừ vắng ai!

Như đệ đây bị người ta bùa! Nên nhớ mấy chục năm dài...muốn quên mà chẳng được đây Hiền Tỷ Trúc Lan ơi; khà khà.

Thân,

Nhị Đệ