Chị Bảy Đại Kiều đứng một mình bên sông cười và thơ khiêu chiến với nhị tôi đây mà, thế thì phải vào hoạ lại vần âm thôi.
Cô Nón Và Áo Đỏ Chờ Ai!!!
Này cô nón áo đỏ chờ ai
Nắng thuỷ tinh soi kính ngõ ngoài
Gió thoảng hương làn đen suối tóc
Bờ sông nhánh nở sắc vàng mai
Đứng đấy cười duyên nửa nụ tình
Hồn tôi bổng vút...phách không thinh
Tay buông rượu chén nồng rơi đất
Bể nát! Lòng ngơ ngẩn mắt nhìn
Thôi rồi còn đâu chén rượu quỳnh của tôi...sự này cũng tại cô áo và nón đỏ bên kia đường mà nên nỗi đây; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment