Ông nhị à! Mấy hôm trước tôi mang bài thơ viết về mùa phượng vĩ của ông về đọc mà nhớ thủa còn học trò bọn mình quá đi thôi.


Vấn Vương Tình Phượng Vĩ

Tình ơi! Vương vấn chi mà
Duyên giờ gió thoảng nợ đà nước trôi

Tháng năm ngồi luyến tiếc môi
Mắt người xưa đã xa rồi...trùng xa
Nhớ tay mười ngóc ngọc ngà
Vần âm đây nét chữ tà lụa thơ
Phượng vĩ cành dưới nắng tơ
Hạ vàng pha mái tóc hờ hững bay
Con ve thềm cỏ vọng ngày
Tình ơi! Ai nỡ đoạ đày nhau chi

Tuổi thanh xuân đến rồi đi
Bờ xưa phượng vĩ hoa thì nước trôi


Thơ đọc xong rồi quăng...chứ đừng giữ mãi để nhớ như nhị tôi đây! Khổ đời lắm bác Bắc ơi; khà khà.

Thân,

Nhị