Nhìn cảnh cũ, có ai mà không chạnh lòng Giang??? Bỏ nơi chôn nhau cắt rốn là chuyện chẳng một ai muốn bao giờ! Nhưng anh em mình phải đi thôi bởi không sống nỗi với cái Chế Độ Việt Cộng Bất Nhân Bên Nhà được nữa rồi.


Có Ai Không Nhớ!!!

Có ai nhìn cảnh cũ
Mà lệ chẳng rưng rưng
Nhớ mùa sông nước lũ
Ngày xưa! Mắt rưng rưng

Ngôi đình, cây đa bóng
Bến cảng với con đò
Những chiều mưa gió sóng
Đêm trăng sáng...câu hò

Có ai xa quê hương
Không nhớ khúc quanh đường
Mái tranh nghèo năm tháng
Mẹ già tóc điểm sương

Tựa cửa trông con về...

Giờ thì Mẹ Già của anh bảy đã không còn! Đâu còn ai tựa cửa trông chờ ta về thăm lại chốn xưa, phải vậy không Giang???

Thân,

Anh Bảy