Nhị em vào hoạ thơ để cùng nhớ về một thời áo trắng nghe chị Chủ Vườn Thơ Ngọc Huệ.


Tình Ta Vỡ Giấc Mộng Ngày Xanh

Tình ta vỡ giấc mộng ngày xanh
Phượng vĩ hoa nay ủ rũ cành
Rụng xuống đây dòng trôi...thủa áo
Hai tà lụa trắng giữa đường quanh

Một buổi thuyền đi bỏ lại nàng
Tìm về góp nhặt chữ thơ mang
Theo ra bến cũ dìm sông nước
Lệ mắt rưng rưng! khóc lỡ làng

Tình ta vỡ giấc mộng ngày xanh
Phượng vĩ hoa xưa ủ rũ cành...

Sao ông ác thế hả ông nhị! Xưa đi không nói một lời nào với tui cả vậy, giờ còn tìm về đây thơ để làm gì??? Khà khà.

Thân,

Nhị Em