Khoan đi đã...chờ nhị tôi đò qua mà hoạ thơ với mấy O, Ôn Rạch Giá ơi.


Bến Lỡ! Nằm Thương Kẻ Bến Bồi


Bãi cũ đò xưa mục nát rồi
Bờ người đã cạn nước sông trôi
Hôm qua lụa trắng tà bay mất
Bến lỡ! Nằm thương kẻ bến bồi


Bớ làng! Đò nhị tôi nước vô nhiều quá rồi...chắc chìm mất; khà khà
.

Thân,

Nhị