Nhị tôi vào mượn hình của anh Trương Dậu mà lục bát nghe, mời Anh.
Chiều Rạch Giá Quê Tôi
Đây chiều Rạch Giá Quê tôi
Lưng không cánh nhạn từng đôi trắng trời
Bên mây phủ...bên nắng rơi
Dòng trong dòng đục đầy vơi ra vào
Bên trăng nổi...bên mờ sao
Bờ cong bờ thẳng thấp cao biển đồi
Đây chiều Rạch Giá Quê Tôi
Thuyền đi một buổi! Thuyền trôi xứ người
Nhìn hình nhớ quê quá anh Dậu ơi.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment