Cảm ơn chị Việt Đức, giờ thì nhị em vào lục bát đáp lễ lại Chị nghe.

Ghế Đá Không Người

Thu này ghế đá công viên
Không người lụa trắng! Muộn phiền lá rơi

Chiếc lồng theo gió lên trời
Chiếc rơi dòng biếc...chiếc rời rã sông
Chiếc nằm nhớ tóc mây bồng
Chiếc tương tư mắt, môi hồng, dáng ai
Chiếc trông, chiếc đợi gót hài
Xạc xào xác úa lối ngoài công viên

Thu này ghế đá muộn phiền
Đâu người lụa trắng lên triền dốc xưa!!!


Làm xong bài này...lòng nghe nhớ người ta quá đi chị Việt Đức ơi; khà khà.

Thân,

Nhị