Cho nhị tôi vào thơ với chị Việt Đức và anh Lạc ơi.
Đâu Rồi Một Nẻo Quê!!!
Thu đây vàng bóng nắng
Chiều mây...nhớ mùa xưa
Thu đây dòng lẳng lặng
Chiều tơ...gió làn đưa
Ta ngồi tư tưởng phố
Thủa nào sương khói sông
Đêm từng câu thơ phổ
Mầu biển! Ánh trăng đông
Thu đây tàn! Đông chớm
Nhành trơ bóng hoàng hôn
Thu đây...hoài ngõ xóm
Và thương quá đường thôn
Đâu rồi một nẻo quê!!!
Làm xong bài này nhớ nhà quá đi thôi.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment