Cạn chữ rồi cô Trang ơi! Nên nghĩ hoài không ra thơ.


Thu Cô Áo Trắng Đi Đâu!!!

Thu cô áo trắng đi đâu
Cho người thương nhớ sắc mầu lụa bay!!!

Vần âm lại rụng ngõ này
Chữ rơi lối đó tơ gầy nhánh tơ
Nắng chiều sợi mỏng manh bờ
Sợi trôi dòng biếc! Sợi lờ lững trôi

Thu cô áo trắng vạt rồi
Cho người thương nhớ thơ lời thu xưa


Vậy vừa ý Cô Chưa??? Khà khà
.

Thân,

Nhị Ca