Ối giời! Cái áo của o Lan nó giết thơ nhị tôi mất.


Cái Áo


Cái áo nó giết đời tôi
Nó xuân vàng đỏ sắc rồi kia ai

Nó hương cánh ngắn tà dài
Vóc diễm tuyệt...dáng trang đài ấy xuân
Hôm nay còn độ hai tuần
Là năm mời...thơ chúc mừng nó chơi

Cái áo nó giết hại đời
Tôi xuân viễn xứ nhớ trời xuân xưa

Ối giời ơi cái áo; khà khà.

Thân,

Nhị