Nhị tôi xin vào hoạ bốn câu nghe anh Lạc và Nhị Nương Việt Đức, mời.


Một Nhành Đông

Đi về lạc cõi sắc cùng không
Trắng khói vàng mây với gió đồng
Với nhánh khô gầy trơ trụi lá
Ô kìa! Cội trổ một nhành đông


Cái nhánh con vươn lên làm mất hết thi vị một cõi sắc không của nhị tôi rồi, thiệt là tình; khà khà.

Thân,

Nhị