Đã định quay bước đi, nhưng lòng nghĩ lại...vội chân trở vào ngồi viết chín câu tặng cô Điệp Hồng, kẻo không cô buồn thì thiên hạ cũng lắm kẻ không vui vậy.
Khúc Hoang Sơ
Người tay dạo dây đàn thu giai điệu
Từng thanh âm hàm tiếu nụ hồng hoa
Khúc hoang sơ rừng núi bóng dương tà
Loang sắc khói sương sa dòng xanh biếc
Ta tay chén quỳnh nâng môi nhắp nguyệt
Vàng tơ trôi vào huyết quản thu làn
Nghe câu từ đường diệu vợi quan san
Nghìn dặm cách người miên man nỗi nhớ
Khúc hoang sơ đàn ai lời than thở...
Thế đã vừa dạ Cô chưa? Khà khà.
Thân,
Nhị Ca
No comments:
Post a Comment