Viết xong mấy chữ cho Tâm...lại nhớ về Phe Tóc Dài Trường Nguyễn quá, nên quay lại làm năm câu ngũ ngôn nghe.
Ước Gì! Bạn Tôi Ơi
Ước gì được ăn sáng
Cùng bạn trút tâm tư
Xưa thơ vần vóc dáng
Tà áo trắng tiểu thư
Ước gì! Bạn tôi ơi
Giời ạ! Đã mấy chục năm rồi, sao lòng nhị tôi không quên được Phe Địch vậy hả? Khà khà.
Thân,
Lão Nhị
No comments:
Post a Comment