Đang con nước lên, chống chèo mãi mà thuyền chẳng chịu lui ra chút nào cả ông nhị ơi...
Hạ Màu Áo Lụa Thiên Thanh (4)
Lưng đồi xa áo hạ
Màu thiên thanh pha trời
Nắng chiều soi nhánh lá
Vàng tơ long lanh trời
Thuyền ta dòng nước cuộn
Dạt trôi lên bến bờ
Lòng không mong chẳng muốn
Lạc cảnh sắc ai ngờ
Lưng đồi xa áo hạ
Màu thiên thanh gió bay
Vạt mềm ve vuốt lá
Mùa mởn mơn...đắm say
...thế là đời trai của bọn mình hôm nay xem như tàn rồi mấy ông ạ; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment