Ông nhị trêu ghẹo chi mấy chi mấy nàng áo thiên thanh bên Vườn Thơ Ngọc Huệ, để bà nhị nổi cơn tam bành? Vào thơ mùa hạ gửi cho bắc tôi đoc., lại được quà rượu...không sướng hơn sao?
Tháng Bảy Phượng Đỏ Hoa
Phượng vĩ đỏ màu hoa
Đêm tháng bảy trăng ngà
Tơ vàng sông khuya gió
Cánh rụng dòng trôi xa
Ta ngồi mơ màng áo
Của những tháng ngày thanh
Đâu người xưa chân sáo
Tà trinh trắng ngõ quanh
Tháng bảy phượng đỏ hoa
Ừ! Ông bắc nói cũng phải, giờ nhị tôi nghĩ lại...mới biết mình dại thật.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment