Áo Trắng Qua Cầu

Ba cô áo trắng qua cầu
Tóc hương gió bạt để sầu thơ tôi
Quay đò vớt dạt nắng trôi
Lên khoang bóng áo tan rồi! Áo đâu
Nếu đời chẳng nợ gì nhau
Xui chi áo trắng qua cầu áo bay
Cho thơ tôi viết mòn tay
Cho thơ tôi một gánh đầy chữ thơ
Ba cô nỡ...đành đoạn cơ
Sao ba cô nỡ hững hờ mà đi!!!

Trời! Đã vậy mà ba cô còn quay lại cười chế nhạo nhị tui trước khi khuất vào con ngõ nữa hả.

Thân,

Nhị