Áo Trắng Đụt Mưa

Hiên nhà áo trắng đụt mưa
Trời đang nặng hạt chân chưa kịp về
Bên nầy khói thuốc, cà phê
Tôi ngơ ngẩn, tôi mắt mê mẩn tà
Mong cho mây kéo thêm và
Mưa đừng dứt, nhìn người ta áo dài
Nhìn môi son, nét chân mày
Nhìn tóc thả, ôm bờ vai no tròn
Vái thầm mưa mãi, mưa còn
Tôi moi kế, tôi tính toan quen người
Được rồi...mưa hãy ngừng rơi

Ngoài kia mây đã tan! Nắng vàng soi trên lối...còn ngồi đó mà mơ mộng gì mà trơ ra như Phổng thế ông thần say ơi; khà khà.

Thân,

Nhị