Bóng Hư Hao

Năm xưa áo em vàng hoa cúc
Tôi ngồi trông dáng lụa tay thơ
Chữ tím yêu đương nhè nhẹ bút
Vần câu loang loáng mực tà tơ

Thu nay áo vàng em lạc lối
Tôi ngồi không dáng lụa! Tương tư
Đã mấy chiều qua đi mắt dõi
Hương nhòa, ảnh nhạt! Bóng hao hư

Áo đi không trở lại nữa rồi! Về đi ông thần say ơi; khà khà.

Thân,

Nhị