Chuồn Chuồn Đậu Cánh Sen Hồng

Chuồn chuồn đậu cánh sen hồng
Hương còn thoáng nụ hôn nồng đêm qua
Cô ngồi thương tưởng người ta
Nhành sen mười ngón tay ngà vân vê
Thôi rồi! Đã phải bùa mê
Nơi thành Tang Hải đất Tề tửu môn
Hắn gieo thơ, nhiếp lấy hồn
Cả ngày ngơ ngác nhớ cồn hồ sen


Muốn hoá vải bùa nầy, cô phải cho xe chở vài ba chục vịm rượu ra gặp ông thần lưu linh mà nhờ việc nghe cô; khà khà.

Thân,

Nhị