Năm Phòng

Năm phòng! Quần lĩnh, yếm đào
Trên chiếc ghế, vai sát vào cười duyên
Giữa bàn hồ ngả bình nghiêng
Tôi tay chắp, niệm liền liền câu kinh
Nhắm nghiền mắt, chẳng dám nhìn
Sợ kèo với cột luỵ tình nhà xiêu
Bốn chân giường gỗ nó kêu
Cách nửa khắc! Năm lại khều cả năm
Tôi ngồi miệng khấn lâm râm
Trời xui năm ả đi nằm hộ cho
Không đây có nước mà bò


Ai bảo rước về cho lắm...giờ than!!! Khà khà.

Thân,

Nhị