Nhìn trăng, đón gió! Mơ áo, tưởng người rồi thơ, rượu, cười, khóc quanh năm; đôi khi ngồi nghĩ vớ vẩn một mình cũng vui.

Quyết Lòng Trục Hết Sân Si

Thu ngồi đón gió, mơ trăng
Đông lên chờ giọt mưa dầm thả thơ
Xuân sang hong nắng vàng tơ
Hạ lại xuôi ngược bến bờ chén say
Ẩm trà cùng bạn sáng nay
Chiều trên chiếu tiệc chung đầy chung vơi
Đêm tay nhóm lửa giữa trời
Tàn canh thôn vắng rã rời tiếng kê
Đời là cõi tạm, chốn mê
Sinh là đến! Tử là về với ta
Mười phương mờ mịt lắm à
Thơ, trăng, gió, rượu đậm đà tình thân
Dặn lòng quên sắc giai nhân
Có, không cũng kiếp tục trần thế thôi
Giờ ta hồ, chén nhắp môi
Hò, ngâm, khục khặc cười rồi...mai đi
Răn mình trục hết sân si
Lợi, danh, lụa, gấm gì gì quyết không

Nhưng phải có mảnh vải che thân nghe, chứ không thì khiếp lắm à ông thần say ơi! Khà khà.

Thân,

Nhị