Yếm Đào Tím

Yếm đào lạc giữa hồ sen
Mặt lá dỗi, cành hoa ghen với màu
Nên lá rũ! Nên hoa dàu
Nên thơ ngồi rượu bên bàu rồi thơ
Nên vần nhè nhẹ gieo tơ
Nên âm réo rắt...dật dờ rụng âm
Yếm đào lụa tím trên đầm
Cho thơ năm ngón run cầm sáu dây
Thơ mê mẩn, thơ ngất ngây
Hồn thơ hẳn lụy chốn nầy rồi ư!!!

Bớ Phố! Thơ va vào vách nầy nữa là đủ bốn vách tường đời rồi nghe Phố; khà khà.

Thân,

Nhị