Bà không dạ thì đời còn dễ thở, còn rượu ngày hồ đêm vịm, còn thơ sáng tơ nắng chiều lụa tà; chứ Bà Hùm mà dạ là đời tanh banh, tan tành, xanh xao mặt mày cả tháng Bà Chị Người Ta ơi.

Em Đừng Có Dạ!

Em đừng có dạ! Đừng có dạ
Thà cứ đòn roi quát mắng mình
Em đừng chổi quét gom đám lá
Đốt cả thùng thơ những chữ tình

Thà em cứ đánh ngày ba buổi
Chớ đừng trói cẳng với cùm tay
Thơ kia không viết lời tiếc nuối
Vần, âm, ý nghĩ được! Chúng bay

Em đừng có dạ nghe...đây ớn

Lạy Bà...Bà đừng dạ Bà Hùm Quận Sáu ơi!

Thân,

Nhị