Gió À!

Gió à! Mi cuốn tà sau
Cho hương áo ngát, cho màu áo bay
Cho che mất khoảng nắng ngày
Cho người bên ấy thơ đầy chữ thơ
Gió à! Nhè nhẹ ngọn chờ
Cho tà xuống bến lộng bờ bên đây
Cho người hồn thể ngất ngây
Cho vần với chữ thơ đầy nét thơ
Gió à! Mi cuốn lụa tơ
Chi cho người đứng thẩn thờ thế kia

Gió à! Mi giết thơ rồi gió ơi; khà khà.

Thân,

Nhị