Hiền Phụ Trên Bến Sông

Chiều trên bến nước
Xa xa bóng đò
Mái chèo xuôi ngược
Vang vang tiếng hò

Hoàng hôn nắng tắt
Tay người thả câu
Dòng thu tím ngắt
Ngày chảy về đâu

Đêm nay trăng tối
Đèn lung linh màu
Sương mù mịt cõi
Tựa khoang! Nghiêng bàu

Canh dài bến nước
Điệu mõ trên bờ
Âm làn mất, được
Sông lặng như tờ

Bình minh đã ló
Kéo dây, cá đầy
Đò quay bến tỏ
Ai dáng hao gầy

Nàng là hiền phụ

Đời người được sống bình dị thế này, còn gì vui hơn!!!

Thân,

Nhị