Lá Vàng Trên Lối Thu Xưa

Em có nghe tiếng lá vàng trên lối
Từng chiếc rơi thầm gọi áo thu xưa
Đã mờ tan hương sắc cũ, đã vừa
Bay đi mất mùa nắng thưa thu tái

Ta lòng biết tình qua không quay lại
Dòng thu trôi! Trôi mãi mãi đâu về
Những hạt mềm lạnh buốt nỗi tái tê
Mưa ướt đất đêm nằm mê tà mộng

Em rồi sẽ đời trăm năm kiếp sống
Ta rồi tay vần trầm bổng câu thơ
Tiếng lá vàng rơi trên lối, bến bờ
Tà thu cũ hững hờ bay mất dấu

Em có nghe âm thu về chưa bậu
Xạc xào trưa, tí tách thấu canh trường
Hạt nào rơi mù mịt trắng màu sương
Trời lộng gió heo may đường thu vắng

Và ta vẫn còn mê mang trong giấc mộng áo thu xưa em ạ.

Thân,

Nhị