Năm năm tám tháng! Đăng bấy nhiêu thơ mà không bị quỳ, bị cúi, bị xiềng mới là lạ đấy Bà Chị Người Ta, bị hết rồi...bị còn nhiều hơn những gì đã dám viết ra đây (muốn liệt kê ra hết nhưng sợ bị cười nên thôi).

Nàng (3)

Năm năm tám tháng thơ ta viết
Rồi đăng bốn, bảy cái diễn đàn
Bị cúi, roi, xiềng, gông, quỳ miết
Thành quen! Nên chẳng oán trách Nàng

Thơ ta áo, hoa, đò, sông, núi
Năm sáu mùa trăng tỏ trăng tàn
Nên quen bị đánh đòn! Nào tủi
Chẳng oán hờn hay trách giận Nàng


Hai chữ "Nàng" phải viết hoa và in đậm, không thời lại bị roi vọt, bị quỳ...rồi thơ lại bay đầy phố cho coi Bà Chị ạ; khà khà.

Thân,

Nhị