Nhạn Về Nam

Chiều trên đỉnh núi nhạn về
Phương nam trốn lạnh đông hề cánh giăng
Lưng trời ló nửa vành trăng
Cùm mây thu níu cung hằng áo tơ

Ngày không đợi! Ngày không chờ
Tháng qua tháng...bóng hững hờ bóng trôi
Hoa tàn lại nở hoa thôi
Sinh, lão, bệnh, tử cũng rồi trăm năm
Đời người đếm được bao lăm
Cuộc vui trần tục, đã nằm huyệt sâu
Sống lòng niệm chữ Ni Mâu
Chết thần thức biết quay đầu, tòa kê

Chiều trên núi, bóng nhạn về
Phương nam trốn lạnh đàn hề cánh giăng
Đâu lưng trời nửa vành trăng
Cùm mây thu phủ điện hằng tối đen

Đêm nay ông lại say quên đường về, Lại ngủ trên núi nữa rồi ư!!! Khà khà.

Thân,

Nhị