Ý thơ đến là làm thôi o Mi ơi! Chứ ít nhiều chi đâu quan trọng, ai nói mặc ai, đường ta...ta cứ đi; chừng nào bị sông ngăn núi cách thì quay về đem mấy gánh thơ thẩn ra mà đốt quách vậy.

Thơ Ta Tục Phàm!

Thơ ta người bảo tục
Ừ! Chữ nghĩa trần phàm
Mặn như là muối cục
Vần tứ đến ngồi làm

Trời, mây, trăng, gió, nước
Hoa, lá, cỏ, cây, nhành
Ngọt mà câu chẳng được
Nằm xỉn! Áo ngực phành

Thơ ta người bảo dở
Ừ! Chữ nghĩa có bao
Nhiêu đâu mà trách quở
Vần ý chẳng thanh tao

Thơ ta gánh tục phàm!


Cảm ơn O đã tặng thơ và nhắc nhở nhị tui nghe; chắc nhị này phải đóng cửa ngồi nhà mò đám chữ trong sách vài ba trăng mới dám làm thơ trở lại o Mi ơi, chúc O vui và viết thường vậy nhé.

Thân,

Nhị