Nhị tôi vào mượn ảnh của Bốn Cô mà thơ nghe.
Bốn Cô Áo Trắng
Bốn cô áo trắng kia à
Có đi hãy để lụa tà lại đây
Cho thơ tôi hoạ màu mây
Màu sương khói buổi đông dày tiết đông
Hương trần gian ấy vượt sông
Gót trần gian ấy vượt đồng cải hoa
Bốn cô áo trắng lụa tà
Có đi...hãy để hương là lại đây
Bốn cô mà chịu trang điểm dung nhan, khoác áo lụa là thì lắm người trần
tục mắc phải bệnh đau tim...khổ họ quá đi bốn cô ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment