Vừa rồi vào phá cô Ngọc cho vui thôi, đừng giận nhị ca mà thơ nghe...nhị ca chạy làng mất.


Hương Tóc

Xưa thơ vần hương tóc
Huyền đen trong gió bay
Xưa thơ rồi giấu hộc
Làn phơi! Câu đắm say

Nay ta nhìn nét chữ
Dòng mực nâu lấm lem
Nay biết tìm đâu tứ
Mà hương tóc mây em

Người năm xưa...xa rồi


Nhị ca mượn tựa bài của bác Phạm Thiên Thư mà hoạ vài câu tặng cô Ngọc, coi như chuộc tội ghẹo Cô vậy; khà khà.

Thân,

Nhị Ca