Xuân về bóng áo phơi phới bay trên đường làm tôi nhớ tà xưa quá ông nhị ơi.

Tà Xuân Phơi Phới Khuất Ngõ Hương


Bóng áo tà phơi phới ngõ hương
Chân ai guốc nhẹ gót qua đường
âm vương vấn buổi xuân vàng khói
Tiếng luyến lưu hôm tết trắng sương
Bến cũ duyên tròn câu ước tính
Bờ xưa vỡ nợ chữ khôn lường
Chân ai nhẹ gót đường qua khuất
Bóng áo tà phơi phới ngõ hương


Bóng người ta đã khuất vào ngõ sâu rồi! Còn nhìn theo chi mãi thế hả bác Bắc? Khà khà.

Thân,

Nhị