Ông nhị à! Sao đường hoa lối bướm những ngày còn thanh cứ đeo theo tôi mãi, không quên được...biết phải làm sao đây ông?

Đường Hoa Lối Bướm Tháng Ngày Thanh

Đường hoa lối bướm tháng ngày thanh
Những muốn quên...nhưng dạ chẳng đành
Sáng chữ sân trường treo cổng liễng
Đêm câu cửa lớp dán tường tranh
Vào ra áo trắng xưa tung bút
Tấn thối hài đen cũ cọ hoành
Những muốn quên...nhưng thi phú mãi
Đường hoa lối bướm tháng ngày thanh

Dạ đã không quên được thì...bác Bắc cứ âm từ cười khóc loạn nó lên đi nhé; khà khà.

Thân,

Nhị