Cảnh vật và người trong hình đẹp thật, vào mượn cả hai lục bát chơi.


Hãy khoan! Chớ Vội Qua Cầu


Hãy khoan! Chớ vội qua cầu
Cô đi rồi để mảnh sầu lại đây

Nhớ sắc lụa với dáng gầy
Nhớ hương tóc gió nơi nầy gió ngưng
Khói sương trắng đọng cây rừng
Sông không bóng áo! Dòng dừng chẳng trôi

Hãy khoan! Chớ vội...chờ tôi
Theo cô cùng bước lên đồi đuổi mây


Khoan đi đã cô Hoa Huệ ơi...khà khà
.

Thân,

Lão Nhị