Từ thủa cha mẹ sinh ra đến giờ, nhi tôi nào biết chuyện ruộng vườn ra sao. Thế mà từ khi cái dịch Vũ Hán--cúm Tàu Phù nó lây nhiểm khắp năm châu bốn bể, nhị tôi lúc nghỉ lúc làm...nên đào bới một góc vườn sau nhà, rồi mua phân về bón và mua rau-cỏ-lá-hoa về trồng hầu có miếng mà ăn, có cành mà ngắm, có sắc hương mà thơ (lại thơ) vậy. Nhưng quần quật cả năm mà rau vàng lá, cỏ không xanh, và cây chẳng đâm cành ra nụ chi cả...nghĩ lòng là mình không có tay trồng trọt ư?
Chàng Mê Hương Sắc Bỏ Em
Chàng mê lá cỏ với hoa xinh
Bỏ mặc mình em một mảnh tình
Giữa bóng đêm vàng trăng thổn thức
Nên thầm cắt rễ lúc bình mình
À! Thì ra thủ phạm là Bà Hùm Quận Sáu...tình ơi là sầu ơi; khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment