Bớ Phố! O Tre buồn đem trăng đập tan tành, trời tối như mực làm sao thấy mặt cờ để tiến, lui đây Phố ơi!!!

Trăng Vỡ!

O buồn! Mang trăng đập
Vỡ trăm mảnh...tan tành
Con cờ đâu rõ mặt
Nên tấn, thối không thành

Nhớ quên về trong gió
Hạ lay bông cỏ tranh
Đường vào thôn năm nọ
Theo làn cuốn bay nhanh


Thôi đừng buồn nữa O! Qua đây ngồi uống vài chung rượu với nhị tui...Bà ơi có Khách viếng nhà, làm thêm ít mồi cho o Tre nhậu nghe Bà Hùm Quận Sáu, chứ đêm nay trời tối như mực làm sao tui với Bà bày cuộc cờ ra để mà đánh đây hả Bà!!! Dzo^ O, khà khà.

Thân,

Nhị