Áo Trắng Giữa Hồ Sen

Áo ai trắng giữa hồ sen
Bờ vai tóc thả khăn len tím choàng
Mắt mộng, mày liễu, môi son
Ngày se lạnh, gió trên non gió về
Cho chiều vàng nắng thu hề
Cho thơ ta ý tái tê chữ vần
Áo ai hai vạt trắng ngần
Qua đây hương lụa vào sân ta rồi
Để hồn theo bước mềm trôi
Để thơ lốc cốc âm đôi guốc người


Để thơ theo thôi nhé...ông mà theo thì nàng cho ăn guốc à nghe ông thần say; khà khà.

Thân,

Nhị