Nghe "Hùm" là thấy ớn lạnh rồi anh TiCa ơi!


Hùm Hói Tóc

"Hùm" kia ai dại vuốt râu
Thuận nghịch bảy chữ tám câu bậc thầy
Đêm ngồi vò tóc rụng đầy
Sáng ra đầu hói cười ngây Thơ Đường
Mắt thâm quầng mắt trong gương
Mà chữ với nghĩa còn vương ý vần
"Hùm" kia sắc tái, thất thần
Lăn quay ra đất, tay chân rụng rời
Hại ta rồi...Thơ Đường ơi

Mời anh TiCa xơi miếng thịt "Hùm" với nhị, đêm nay hai đứa mình lai rai vài ba vịm rồi ngâm Đường Thi của "Hùm" nghe chơi nghe; khà khà.

Thân,

Nhị