Tà Áo Xanh (2)

Người
Ta đâu hỡi Người Ta

Vắng thơ! Tôi nhớ áo tà xanh ai
Như mùa thu nhớ lá phai
Như đông nhớ giọt vắn dài giọt mưa
Như xuân nhớ pháo giao thừa
Như hạ nhớ phượng đỏ vừa độ hoa
Người Ta đâu...bớ Người Ta
Sao không vào hoạ lại là thơ tôi

Réo cho lắm...Người Ta năm bảy kẻ nổi cơn tam bành, cùng vào một lúc là tàn mạng đấy nghe ông thần say; khà khà .

Thân,

Nhị