Ngày Em Còn Áo Trắng Tà

Ngày em đầu nón bài thơ
Tóc mây thả mái ôm bờ vai thon
Hai mùa mưa nắng lối mòn
Em vừa độ tuổi trăng tròn...là thơ

Tôi đêm vần áo lụa tơ
Âm gieo tiếng gió dật dờ tiễn canh
Mơ màng phượng thắm tàng xanh
Con ve run cánh trên cành nỉ non

Nón bài thơ, gót chân son
Áo xưa trắng vạt lối mòn giờ đâu!!!

Thơ từ dạo em tuổi trăng tròn đến giờ mà không chán hả ông thần say!!! Khà khà.

Thân,

Nhị