Trời! Thời còn đi học nhị tôi nào có dám thương với nhớ mấy Mỹ Nhân Rạch Giá bao giờ, chỉ mơ mộng áo với tà vậy thôi mà Hiền Tỷ.

Áo Trắng Sân Trường(2)

Áo trắng sân trường nhạt sắc tơ
Thuyền ta một buổi tách xa bờ
Tha hương nửa kiếp! Sầu ly khách
Áo trắng bây chừ lạc cõi mơ

Ngồi thương tiếc hạ cánh hoa trôi
Bến cũ đò xưa dĩ vãng rồi
Có nhớ sông dòng mưa nắng cũng
Gom làm kỷ niệm giữ lòng thôi

Áo trắng sân trường dạt chốn nao
Tình ta một khổi gửi phương nào
Mây tan hợp để mùa tan hợp
Gió rụng hoa cành phượng vĩ chao

Thiệt là... oan ơi ông địa à nghe thơ với thẩn, vần với âm chúng mi; khà khà.

Thân,

Nhị Đệ