Monday, June 3, 2019

Cô Kia Áo Trắng Qua Cầu

Ừ hỉ! Lo chi cho mau già...cô Minh Dương nói đúng rồi.


Cô Kia Áo Trắng Qua Cầu

Cô kia áo trắng qua cầu
Để thương để nhớ...để sầu lại đây
Để hương của tóc làn bay
Chạm tơ chiều để sợi gầy tóc rơi

Thơ tôi chữ nghĩa rụng rời
Vần âm lẫn lộn! Rối bời cả lên
Quên mất cả họ cùng tên
Cả đường cả lối với nền thấp cao

Cô kia áo trắng đành sao
Đi không ngoảnh lại hỏi chào một câu
Thôi rồi! Vạt đã qua cầu
Để mơ để mộng đấy mầu lụa ai

Cô chậm chân chút...chờ nhị tôi nhét tay bài thơ đem về đọc đã, đi đâu mà vội mà vàng thế hỉ??? Khà khà
.


Thân,

Nhị Ca

No comments:

Post a Comment