Ối giời! Mi tuyên bố hết ra đây là giết đời nhị ca rồi còn gì Tím Tiểu Kiều, từ nay sao dám thơ???


Lãng Mạn (2)

Thu ngồi gom phong lá
Đông hiên đợi tuyết bay
Xuân chờ mai nở đoá
Hạ nhặt nắng vàng tay

Bốn mùa thơ áo, rượu
Mười hai tháng vần, âm
Đêm trăng và tinh tú
Ngày khói với sương ngâm

Người bảo ta lãng mạn
Phải vậy chăng...thật không???


Nhị ca là người thành thật có sao thơ vậy...thì gọi là " Lãng Mạn Quá Há " hả Tím??? Khà khà
.

Thân,

Nhị Ca