Dáng thướt tha thế này mà sớm cuốn theo chiều gió chi uổng thế Hiền Tỷ?
Cuốn Theo Chiều Gió Trắng Tà
Dáng xinh thế cuốn theo chiều gió
Để người kia kẻ nọ hoài trông
Tóc xanh một mái hương đồng
Tà vương cỏ nội lấy chồng vội chi
Hình yểu điệu dịch di thục nữ
Chẳng chờ trang quân tử hảo cầu
Âm cười giọng nói nay đâu
Văn trăm bài nhớ nghìn câu thơ buồn
Theo năm tháng dòng tuôn tím mực
Chữ vần chưa nỡ dứt tương tư
Hèn gì thời đó có mấy tay thư sinh Rạch Giá đâm đầu xuống sông Kiên tự vận khi hay tà áo trắng của Hiền Tỷ bị gió chiều cuốn đi! Giờ đọc bài thơ này đệ mới ngẫm thấu nguồn cơn chuyện này do ai mà ra...và nghe đâu còn hai ba mạng nguyện thương hoài ngàn năm, tương tư suốt kiếp đấy nghe Hiền Tỷ? Khà khà.
Thân,
Nhị Đệ
No comments:
Post a Comment