Đời người lưu lạc một nẻo hai quê, bến nhớ bờ thương sinh lòng bất định? Xưa chốn đi đã biết...
Quê Hương Hai Bờ
Đời ta nặng gánh gió sương
Đông tây bến tách quê hương hai bờ
Ngày mộng bóng, đêm hình mơ
Tiếng âm đường với khói tơ ngõ nào
Giật mình tiếc giấc chiêm bao
Vui trăng nửa khúc sầu sao nửa dòng
Nổi chìm mưa đục nắng trong
Tâm yên tỉnh, dạ cuồng phong vô thường
Đời ta trước gió sau sương
Hai đầu gánh biết quê hương đâu hề
...mai nẻo về chưa hay? Buồn.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment