Thơ tháng mười của ông nhị làm, đọc buồn quá! Làm ơn đừng gửi cho bắc tôi nữa...có được không ông?
Tháng Mười Đến! Rồi Đi...Niềm Trống Vắng
Tháng mười đến! Rồi đi và cứ thế
Mùa lá rơi băng ghế đá công viên
Ai trong ai tình một nỗi muộn phiền
Thu vàng sắc làn nghiêng nghiêng tơ nắng
Tháng mười đến! Rồi đi...niềm trống vắng
Được chứ ông bắc, nhị tôi gửi thêm bài này nữa thì ngừng vậy...khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment