Ý chết! Viết vội nên đã quên tặng thơ cho Tiểu Thư Trại Kèn đọc rồi.
Hoa Mong Manh...Tựa Như Tình Mong Manh
Tình mong manh...nên hoa cũng mong manh
Sắc vàng võ tưởng như sắp lìa cành
Theo cơn gió heo may chiều xác rụng
Xuống dòng quanh bóng khuất cuối dòng quanh
Hoa mong manh...tựa như tình mong manh.
Nhị tôi bèn quay lại, làm năm câu tám chữ gửi Tiểu Thư vậy.
Thân,
Tên Bạn Hàng Xóm
No comments:
Post a Comment