Cứ mỗi lần ông nhị viết đôi ba bài thơ chưa đầy trăm chữ là bắc tôi phải tốn bạc đãi ông một chầu nhậu, thế mà còn cho là keo kiệt ư?
Mùa Thu Trong Lòng Ta
Mùa thu trong lòng ta
Đêm nhạt ánh trăng ngà
Vườn lung lay tơ sắc
Cành nghiêng cúc vàng hoa
Ngồi mơ màu lụa gió
Bên bờ xưa áo hương
Ngạt ngào ôm dáng ngọ
Mai về theo khói sương
Mùa thu trong lòng ta
Đêm rượu bút thơ là
Chữ vần vi vu tiếng
Xào xạc lá phong sa
Ừ! Ông bắc đã không thích hai chữ keo kiệt thì...nhị tôi xin nói lại là tính tình ông bắc rộng rãi, phóng khoáng lắm a, chịu chưa? Khà khà.
Thân,
Nhị
No comments:
Post a Comment